Tôi tốt nghiệp khoa ngữ văn, nhưng thiên về ngành ngôn ngữ. Cả quá trình học tới lúc ra trường tôi hoàn toàn không biết làm thơ. Một thời gian dài sau, các bạn làm thơ đăng, làm thơ để comment bài và giao lưu trao đổi rất hay. Tôi bị lôi cuốn, lúc đầu làm độ một, hai câu thơ. Ví dụ,
Ngọc Trâm (21-2-09):
Hà Nội hôm nay trời buồn, Mây mù gió lạnh mưa buông mịt mờ, Người trong Bờ-lốc thờ ơ, Đi đâu bỏ bạn câu thơ cạn lời!
Rồi sau quen dần, tôi bắt đầu làm thơ trao đổi với bạn bè.
Tôi xin đưa lên đây một đoạn thơ nối vần của bạn bè ngày 9/9/2008,- một không khí Blog Luson - Quelam.
1 Công Lý
Xem lại hình ảnh lớp mình
Ngày vui xum họp thắm tình Quế Lâm,
Đây Cụ Bà, kia Cụ Ông,
Vẫn còn tươi trẻ, vẫn còn dẻo dai.
(Mời các Cụ nối vần)
2 Công Kỳ
Bên cụ gái, bên cụ trai,
Cầu Ngà thịt chó lai rai vui vầy,
Nâng ly một chén rượu đầy
Kính chúc các cụ mãi ngày sống vui.
3 Ngọc Trâm
Bên nhau ca khúc yêu đời, Dù đời dài, ngắn vẫn cười sợ chi! Ở thì ở, đi thì đi, Quế Lâm tình bạn chẳng gì đổi thay.
4 Tiến Hoàn Mong sao đến chậm cái ngày Khi chúng mình phải chia tay với đời Từ nay đến đó, bạn ơi, Hãy vui mà sống còn xơi thịt cầy!
5 Quang Trung Còn đi khắp đó khắp đây Còn mơ mộng hát còn say sưa đàn Còn nhiều món nợ trần gian Còn vương vấn những đa đoan mặn nồng .... 6 Thanh Mai Tôi thấy các cụ đồng lòng: Vui tươi hào hứng, cùng không sợ già! Những gì đời đã cho ta Bao nhiêu ngang trái vượt qua, yêu đời! Sống không sợ đất sợ trời Bên nhau chia sẻ những lời thân thương. 7 Công Lý Xa nhau mấy nỗi vấn vương, Tuổi ấu thơ một chặng đường đã qua, Quế Lâm Ta vẫn là Ta, Vẫn màu hồng thắm sắc hoa trúc đào. 8 Ngọc Trâm Vẫn hàng liễu rủ rì rào, Vẫn hồ nước biếc ánh sao đêm hè, Vẫn thân thương dáng bạn bè, Vẫn dòng Ly chảy miết về phương nao? 9 Tiến Hoàn Gió đưa cành trúc lao xao Có ai chẳng muốn ước ao điều gì? Nếu được bạn sẽ ước chi? Tôi ước tình bạn không khi nào mờ! 10 Công Kỳ Mãi vương vấn một tuổi thơ, Mãi lòng cầu chúc bây giờ đẹp tươi, Mãi trong sáng một nụ cười, Mãi tâm hồn đẹp như thời Quế Lâm.
Cách đối đáp băng thơ làm cho sự giao lưu đa dạng hơn, đồng thời ý thơ cũng trở nên phong phú, nhiều sắc màu. Dần dần tôi làm được những bài thơ ngắn.
PHÚT GIAO THỪA Năm mới đến rồi Kỷ Sửu ơi, Một năm là phần mấy cuộc đời? Ba trăm sáu nhăm ngày dài ngắn, Ngày nào mang trả giấc mơ tôi? Ước ước mơ mơ mãi bao lâu, Mơ đẹp trong đời chưa thấy đâu, Mơ đẹp vẫn còn xa xa tít Mà vẫn mơ, cho cuộc sống đẹp giàu. Đón chào Kỷ Sửu, chào Năm Trâu!
Qua thời gian, tôi đã gửi gấm vào thơ những tâm trạng, những suy tư và mơ ước của mình. Cuộc sống có thơ trở nên phong phú hơn. đẹp hơn
ƯỚC GÌ(27/8/2008)
Ước gì quay ngược lại thời gian: Tôi được ngồi bên chính chiếc bàn Xung quanh cậu bé, cô bé cũ Hút hồn nghe thầy giảng vang vang.
Ước gì tôi – bạn vẫn như xưa, Chắp cánh cùng nhau bao ước mơ, Đời đẹp rỡ ràng đang phía trước, Chỉ muốn nhanh lên: cuộc sống chờ.
Quay ngược lại nào thời gian ơi! Một lần, dù chỉ một lần thôi, Cho tôi sống ĐẸP thời thơ bé, Nơi đã dạy tôi BIẾT LÀM NGƯỜI.Cảm ơn blog, cảm ơn bạn bè đã dạy tôi làm thơ!
Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013
CÔNG DỤNG CỦA MẬT ONG TRONG BỆNH TIỂU ĐƯỜNG
Võ Hà
Mật ong được tạo thành từ chất ngọt do ong thu thập được trong các bông hoa. Theo quy định của Hội Đồng Ong Mật Quốc Gia Mỹ và nhiều quy định về thực phẩm quốc tế khác quy định rằng "mật ong là một sản phẩm thuần khiết không cho phép thêm bất kỳ chất gì vào... bao gồm nhưng không giới hạn trong, nước và các chất ngọt khác". Bài này chỉ đề cập về mật ong do ong mật (chi Apis) tạo ra; mật do các loài ong khác hay các loài côn trùng khác có các đặc tính rất khác biệt.
Một trong những đặc tính của Mật Ong là giúp chữa lành vết lở loét cho bệnh nhân tiểu đường.
Ở các bệnh nhân tiểu đường, các vết thương dù nhỏ nhất cũng rất khó lành, nhiều khi phải tiến hành cắt bỏ tay, chân. Nhưng giờ đây, các nhà khoa học đã khám ra một phương thuốc chữa trị hiệu quả cho các bệnh nhân tiểu đường.
Ở những bệnh nhân mắc bệnh tiểu đường, những vết lở loét thường rất khó chữa do khả năng chống nhiễm trùng của cơ thể rất kém. Thậm chí nếu vết loét quá sâu và nặng thì phải “đoạn chi” (cắt cụt tay, chân). Tuy nhiên những phát hiện mới nhất cho thấy: mật ong có thể giúp chữa trị hiệu quả chứng lở loét nguy hiểm này.
Các bệnh nhân mắc bệnh tiểu đường thường xuyên phải chú ý tới hoạt động của mình, vì chỉ cần một vết xước nhỏ ở chân hay một vết xước móng ở tay cũng có thể mưng mủ hàng tháng trời, sau đó chuyển thành loét. Thực tế, loét chân là chứng bệnh thường gặp phải ở bệnh nhân tiểu đường. Một nghiên cứu đã tìm ra rằng: cứ 5 người mắc tiểu đường thì có 1 người bị nhiễm loét và phải chữa bằng phương pháp “đoạn chi” (cắt cụt tay, chân). Tuy nhiên gần đây các nhà nghiên cứu đã tìm ra một phương thuốc cổ xưa và có hiệu quả điều trị chứng lở loét ở những bệnh nhân bị bệnh tiểu đường: đó là mật ong.
Rita Arsenault, một bệnh nhân tiểu đường sống tại thành phố Mass, Michigan, đồng thời cũng là một trong số những người đã được chữa trị loét chân thành công bằng mật ong mà không cần dùng tới phương pháp “đoạn chi” cho biết: “Tôi bị một con nhện đốt vào ngón chân, vài ngày sau vết thương đó ngày càng loét rộng và sâu. Thậm chí tôi còn có thể nhìn thấy gân chân của mình. Một vài bác sĩ khuyên tôi nên điều trị bằng phương pháp cấy ghép da. Nhưng nếu nó không thành công, có khả năng tôi sẽ mất đi đôi chân. Thay vào đó, tôi tìm gặp bác sĩ Paul Liguori, thuộc bệnh viện Haverhill, để được điều trị bằng cách bôi mật ong vào vết thương rồi băng bó lại. Thật không thể tin được, sau hơn một tháng vết loét đã hoàn toàn biến mất, thậm chí còn không để lại sẹo.”
Sử dụng mật ong để chữa lành vết thương không phải là một phương pháp mới. Các nhà nhân chủng học đã tìm ra những bằng chứng chỉ ra rằng: những người Ai Cập cổ đại đã sử dụng nó từ hơn 5000 năm trước. Tuy nhiên, cho tới nay vẫn còn rất nhiều người không biết tới tác dụng này của mật ong.
Tiến sĩ Peter Molan thuộc Đại học Waikato New Zealand cho biết: “Mật ong có đặc tính tiêu diệt vi khuẩn rất mạnh, do trong mật ong có hàm lượng axit cao, hàm lượng nước thấp, đặc tính khử nước mạnh. Những vi khuẩn gây loét có tính kháng thuốc rất cao, do vậy gần như mọi loại thuốc kháng sinh đều không có tác dụng. Mật ong là một phương thuốc hiệu quả để điều trị chứng lở loét.”
Một nghiên cứu đã được tiến hành trên 2 nhóm bệnh nhân tiểu đường bị loét chân. Cả 2 nhóm được điều trị trong 12 tuần theo hai phương pháp khác nhau. Nhóm 1 được điều trị bằng mật ong, nhóm 2 sử dụng hydrogel, một loại gel trong suốt thường được dùng để làm lành vết thương.
Kết quả là: nhóm 1 giảm được tới 34% kích cỡ của vết loét. Ngược lại nhóm 2 chỉ giảm được 13%. Sau 12 tuần, số lượng bệnh nhân trong nhóm 1 khỏi bệnh nhiều hơn hẳn so với nhóm 2.
Tiến sĩ Peter cho biết thêm: “Ngoài khả năng tiêu diệt vi khuẩn, mật ong còn đem lại nhiều lợi ích cho bệnh nhân. Chữa trị bằng mật ong ít gây đau đớn hơn và ít để lại sẹo cho người bệnh. Hơn nữa, đây là phương pháp tiện lợi, dễ sử dụng, chi phí lại thấp nhưng hiệu quả hơn nhiều so với các phương pháp điều trị khác.”
Sao tôi không thấy
cây bằng lăng nhà cụ nhỉ. Nó già thế sợ hoa ở trên cao lắm. Cụ chụp ảnh
đưa lên nhé! Tôi thích màu tím hồng của hoa này, và nhìn cả dãy rất đẹp.
Ngân ơi, hoa ngọc trâm lại bị mọt phá rồi. Định phá nó đi, mua cây khác trồng
vào chậu khác vậy.
Hôm qua tôi thông báo với Thanh Bình kỉ lục của cụ "hoa hậu thì hiện
tại", nó khen rất chính xác và hỏi ai bầu đấy?
Hoan hô cụ Trâm đã đưa được ảnh hoa
Bằng Lăng ra cho mọi người chiêm ngưỡng rồi! Ghét một cái là ở cái blog này
được mấy hôm là ảnh lại biến mất chỉ còn lại cái khung.
Cái ảnh này chưa
đẹp lắm, mình định đưa 3 ảnh cơ, không làm sao cho nó nhận hai cái kia được.
Đúng lúc có khách, đóng máy bỏ đây, bây giờ mở ra lại thấy hai cụ vào xem
rồi. Mai lại xử lí tiếp thằng ảnh.
Tôi vốn dốt thơ từ thời đi học, nên khi nghe các cụ bình thì lắng nghe ,và rút ra kết luận cho mình, giỏi thơ như LY-BẠCH , vang danh muôn thuở, rồi cũng có ngày trở về trong hiu quạnh. (Sè sè nắm cỏ bên đương...) VĨ NHÂN lưu danh muôn thuở , tiểu nhân còn sống mà như đã chét, 300 năm sau lưu bút trên 360 plus không hiểu con cháu chung mình có đứa nào mim cười với ĐOÀNH không nhỉ ?
Nhà cụ MAI có ma ! mình gửi 2 bài bị nó kiể duyệt và cắt mất. nhà của TRÂM dễ xâm nhập, có vẻ như không bị ai theo dõi.Tiện đường đi cất vó khuya ĐOÀNH sẽ ghé thăm luôn. Cụ MAI ông khen ĐOÀNH tốt số mới lên xe hoa 3 lần, mà không bi thương ! các cụ bà khi chăn nuôi cụ ông nên nhớ là gốc gác đàn ông là chiết xuất từ cái xương sườn của A-ĐAM,mà zen gốc là của động vật hoang dã ,mà đã hoang dã thì không thể nuôi nhốt được. Đàn ông có một thuộc tính trung thành giống con CÚN , đi đâu thì đi đến bữa lại về, nên đừng xích ! xổng được ra còn nguy hơn. Đặc điểm nữa là HAM VUI, dễ bị DỤ ,thì cái việc gài con chíp hay ca-mê-ra có khi lại gậy ông đập lưng ông, các cụ bà thường chăm sóc cụ ông như THÚ CƯNG TRONG NHÀ,thì kết quả là bị phản tác dụng. Qua 3 cuộc bể dâu ĐOÀNH có nhiều bài học nhưng không làm sao truyền khẩu cho các cụ ông được VÌ CÁC CỤ ĐÓ CÓ ĐI ĐÊM BAO GIỜ ĐÂU MÀ BIẾT CÁI SƯỚNG CỦA BAN NGÀY, với lại các cụ ấy có thể bị SAO TÂM LINH nó hãm nên không thoát ra được. Nhìn cụ C-T giờ này vẫn đi cầy mà không để tích lũy vào khoản thuốc men cho bản thân thì mới thấy đàn ông chưa chắc đã được xếp hạng và hàng cao cấp ! bài này của tôi cụ đừng có đăng đấy nhé ĐOÀNH.
Bí Ngô mới hỏi rằng là: “Đêm hôm khuya khoắt la cà đi đâu Vì sao mặt mũi âu sầu Vợ hỏi lại cứ gãi đầu gãi tai?” Đoành ta chỉ biết thở dài Nói ra sợ bí (Ngô) tát (cho) hai cái liền.
Mời các cụ nối vần : Đêm qua Đoành đến nhà Trâm Thấy cụ kéo gỗ ầm ầm như bom Nhìn vào chỉ thấy tối om Giẫm phải con Mực nó "đòm" vào chân Nháo nhào Đoành chạy ra sân Hồn siêu phách lạc thu quân về nhà Bí Ngô mới hỏi rằng là : ..................................... ( Đố các cụ biết Bí Ngô hỏi Đoành cái gì ?)
Nhà cũ 1 thời sống yên vui Bỗng đâu điện nước nó cắt rùi Tường xiêu mái thủng sân rêu rác Cửa đóng then cài tối tối thui ! Dọn sang nhà mới các cụ ơi Cơi trầu , bát điếu sẵn thứ chơi Fu khơ, cờ tướng, pinh pong sẵn Đàn nhạc tưng bừng hát hết hơi ! Chung tay dọn dẹp căn nhà chung Entry viết khoẻ chớ ngại ngùng Comment thoải mái cười vỡ bụng Thể hiện chưa già máu còn sung !!!
Nhà TRÂM tối qua quên không đóng cửa , ĐOÀNH đi kéo vó đêm ghé vào thấy cụ ngáy ghê quá, ĐOÀNH bắn một điếu thuốc lào,nâng cao sỹ diện,bay thẳng vào SÀI-GÒN , Nhà TRÂM nhiều sách quý , trông mà phát thèm ,có nhiều cuốn mình chưa đọc ,bây giờ mắt kém đọc sách chóng mỏi, Tấm ảnh có cái đầu phi-dê và nụ cười hiền đẹp đấy, mình nhận ra ngay ....hôm nào rảnh các cụ vào nam chơi tớ đãi bánh cuốn HÀNG VÔI ,hoặc cháo vịt THANH-ĐA ...