Câu
Chuyện Thật đã xảy ra ở Trung Quốc vào năm 2008,
và đã được đưa lên BBC
& CNN
Một chiếc xe bus chở đầy khách đang chạy trên
đường đồi. Giữa đường, ba thằng du côn có vũ khí để mắt tới cô lái xe xinh đẹp.
Chúng bắt cô dừng xe và muốn “vui vẻ” với cô. Tất nhiên là cô lái xe kêu cứu,
nhưng tất cả hành khách trên xe chỉ đáp lại bằng sự im lặng.
Lúc ấy một người đàn ông trung niên nom yếu ớt
tiến lên yêu cầu ba tên du côn dừng tay; nhưng ông đã bị chúng đánh đập. Ông
rất giận dữ và lớn tiếng kêu gọi các hành khách khác ngăn hành động man rợ kia
lại nhưng chẳng ai hưởng ứng. Và cô lái xe bị ba tên côn đồ lôi vào bụi rậm bên
đường.
Một giờ sau, ba tên du côn và cô lái xe tơi tả
trở về xe và cô sẵn sàng cầm lái tiếp tục lên đường… -“Này ông kia, ông xuống
xe đi!” cô lái xe la lên với người đàn ông vừa tìm cách giúp mình. Người đàn
ông sững sờ, nói: -“Cô làm sao thế? Tôi mới vừa tìm cách cứu cô, tôi làm thế là
sai à?” -“Cứu tôi ư? Ông đã làm gì để cứu tôi chứ?” Cô lái xe vặn lại, và vài
hành khách bình thản cười. Người đàn ông thật sự tức giận. Dù ông đã không có
khả năng cứu cô, nhưng ông không nên bị đối xử như thế chứ. Ông từ chối xuống
xe, và nói: “Tôi đã trả tiền đi xe nên tôi có quyền ở lại xe.” Cô lái xe nhăn
mặt nói: “Nếu ông không xuống, xe sẽ không chạy.” Điều bất ngờ là hành khách,
vốn lờ lảng hành động man rợ mới đây của bọn du côn, bỗng nhao nhao đồng lòng
yêu cầu người đàn ông xuống xe, họ nói: -“Ông ra khỏi xe đi, chúng tôi có nhiều
công chuyện đang chờ và không thể trì hoãn thêm chút nào nữa!” Một vài hành
khách khỏe hơn tìm cách lôi người đàn ông xuống xe. Ba tên du côn mỉm cười với
nhau một cách ranh mãnh và bình luận: -“Chắc tụi mình đã phục vụ cô nàng ra trò
đấy nhỉ!” Sau nhiều lời qua tiếng lại, hành lý của người đàn ông bị ném qua cửa
sổ và ông bị đẩy ra khỏi xe. Chiếc xe bus lại tiếp cuộc hành trình. Cô lái xe vuốt lại tóc tai và vặn radio lên hết
cỡ.
Xe lên đến đỉnh đồi và ngoặt một cái chuẩn bị
xuống đồi. Phía tay phải xe là một vực thẳm sâu hun hút. Tốc độ của xe bus tăng
dần. Gương mặt cô lái xe bình thản, hai bàn tay giữ chặt vô lăng. Nước mắt trào
ra trong hai mắt cô. Một tên du côn nhận thấy có gì không ổn, hắn nói với cô
lái xe: -“Chạy chậm thôi, cô định làm gì thế hả?” Tên du côn tìm cách giằng lấy
vô lăng, nhưng chiếc xe bus lao ra ngoài vực như mũi tên bật khỏi cây cung. Hôm
sau, báo địa phương loan tin một tai nạn bi thảm xảy ra ở vùng “Phục Hổ Sơn”.
Một chiếc xe cỡ trung rơi xuống vực, tài xế và 13 hành khách đều thiệt mạng.
Người đàn ông đã bị đuổi xuống xe đọc tờ báo và khóc. Không ai biết ông khóc
cái gì và vì sao mà khóc! .
Bạn có biết vì sao ông ta khóc? Nếu bạn có trên
xe bus, bạn có đứng lên như người đàn ông kia? Chúng ta cần những người như ông
để tạo nên và duy trì một xã hội bình thường! Khi ta đối xử với người khác bằng
cả tấm lòng, ta sẽ nhận được hơi ấm và tình yêu từ mọi người! .
Đây là một câu chuyện rất bi thảm. Bạn sẽ làm gì
nếu như bạn là người lái xe?
(st)
Em đã đọc câu chuyện này rồi nhưng vẫn thấy xót thương xen lẫn cảm phục cô gái...Một bài học cho cả thế giới về sự lặng câm...
Trả lờiXóaMột câu hỏi thật khó trả lời, tuy nhiên cô lái xe hành động thật đáng khen. Ơn trả ơn, mà oán phải trả oán là như vậy đấy.
Trả lờiXóaCô lái xe đã không cứu được mình thoát khỏi bọn du côn vùi dập nên không còn muốn gì hơn là xử tội chúng, chúng phải đền tội. Các hành khách khác hèn nhát và ích kỷ, thậm chí a dua bọn du côn, chết cũng đáng. Người đàn ông được trả ơn, xứng đáng CON NGƯỜI; khóc vì cô gái xinh đẹp, thông minh, dũng cảm nhưng tự phải kết thúc đời mình vì xung quanh quá nhiều người không đáng sống! Cuộc sống như vậy lấy gì mà vui?
Trả lờiXóaBình luận của anh TB FIOHAN rất có lí, có tình và hết sức thuyết phục. Chả thế mà từ năm 2008 câu chuyện đã tràn lan ra nhiều nước trên TG, và còn đã được đưa lên BBC & CNN.
Trả lờiXóaEm có cảm giác là hình như con người ngày càng hèn nhát và ích kỷ...
Trả lờiXóaTội nghiệp cô bé!
Đọc câu chuyện này thấy căm giận bọn côn đồ, ngày nay chung nhan nhản trong xã hội; thấy thương cô gái tội nghiệp và thấy rùng mình với sự thờ ơ của con người trong xã hội hiện nay. Thái độ thờ ơ và vô cảm với con người ngày nay đã phát triển cả vào trong ngành y tế và công an rồi !!!
Trả lờiXóaBạn Kỳ Gai đã dùng từ rất chính xác 'thái độ thờ ơ và vô cảm của con người ngày nay.' Khi đọc tôi cứ chê trách "người Trung Quốc", tin rằng người mình không thế! Còn cô gái thì thông minh và dũng cảm tuyệt vời. Trên đời này hiếm có cô gái lứa tuổi 20 mà dám hành động như vậy.
Trả lờiXóaCâu chuyện này thật khó tin là sự thật. Xã hôi hiện nay chẳng riêng gi TQ mà ở ta cũng vây thói bàng quan ,vô cảm trước nỗi đau sự đe dọa tính mang của người khác là có thật nhưng câu chuyện thi cư như là một bộ phim được dàn dựng công phu vậy.Cuối cùng thì chắc vẫn là sự thật thôi.
Trả lờiXóa